Bài đăng phổ biến

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

Người Việt kỳ thị người Việt !
Khánh Hưng
Nhân đọc bài viết của một người Nhật nhận xét về người Trung Quốc mà phần bình luận đăng trên Bauxite Việt Nam có liên hệ với đặc tính của người Việt Nam hiện nay, tôi muốn góp nhặt mấy mẩu chuyện tai nghe mắt thấy sau đây.
Năm 2006, một công ty của người gốc Việt ở Mỹ thuê tôi về Việt Nam làm một nghiên cứu cho một dự án đầu tư kinh tế. Vài người quen đưa tôi đi làm việc với chính quyền một vài tỉnh để tìm hiểu các kế hoạch kinh tế của địa phương. Đi đến đâu, tôi cũng nhận được một lời khuyên tương tự là, tôi nên đưa theo một người Mỹ trắng, dù người đó là một nhân viên bảo vệ hay là một lao công cho công ty tôi ở Mỹ, miễn sao người đó nói "xí bô xí ba" gì đó, rồi tôi dịch ra tiếng Việt, thì tôi mới được tiếp đón nồng hậu và nhiệt tình!
Trở lại thành phố Sài Gòn, gặp một cậu "Việt kiều" 26 tuổi, sinh ở Mỹ, tốt nghiệp Cao học Anh ngữ tại Đại học Los Angeles (UCLA). Với nguyện vọng tha thiết được làm việc tại Việt Nam, cậu xin vào dạy tại một trung tâm Anh ngữ trực thuộc một trường Đại học lớn của Việt Nam. Ở đây, người ta trả lương theo giờ cho cậu ít hơn ba lần so với mấy người Tây ba lô. Họ nói, cho dù anh có trình độ và khả năng hơn hẳn mấy người Tây đó, nhưng vì anh là người "gốc Việt" nên không có... giá cao!
Bản thân tôi, trong một lần trú tại một khách sạn của công ty Du lịch Tp Hồ Chí Minh, có hôm tôi gọi tiếp tân yêu cầu cử người giúp sửa đường dây internet, gọi đến lần thư ba vẫn chỉ hứa hẹn. Sau đó, khi tôi gọi và nói chuyện bằng tiếng Anh, thì cô tiếp tân rối rít "Yes, sir" và vài phút sau, một nhân viên xuất hiện! Tương tự, vài lần đi máy bay Vietnam Airlines từ Đài Loan về Việt Nam, tôi đã rút được kinh nghiệm là phải sử dụng tiếng Anh nếu muốn được phục vụ tốt và lịch sự!
Hết biết! Người Việt tự kỳ thị nhau và bị kỳ thị ngay chính ở Việt Nam!
Thế còn người nước ngoài, họ nghĩ gì về Việt Nam?
Một người tôi quen, là cán bộ lãnh đạo của một cơ quan văn hóa thành phố Hồ Chí Minh. Trong một bữa "nhậu", ông ấy vừa nhai ngồm ngoàm cái đùi ếch, vừa thuyết trình với anh bạn người Mỹ bên cạnh tôi (tất nhiên tôi là thông dịch viên bất đắc dĩ), rằng Việt Nam tuy còn nghèo nhưng nhờ có độc lập nên giữ được phẩm giá. Ông lấy ví dụ, vừa rồi, trong một chuyến du lịch ở Mỹ, trong lúc ông bị lạc khi tham quan Hollywood, ông đã được hai viên cảnh sát Mỹ "hết sức lể phép, trân trọng, và nhiệt tình" giúp ông tìm đường. Họ luôn gọi ông bằng "Sir", tức là "ngài". Ông kết luận, vì họ biết ông là cán bộ của Việt Nam, nên họ đã đối xử với ông một cách trọng thị như vậy!
Anh chàng Mỹ ngồi bên cạnh tôi tròn mắt và... không nói gì cả!
Nghe ông cán bộ này nói, tôi nhớ lại ba câu chuyện:

LỜI ĐẮNG CỦA NGƯỜI NHẬT DÀNH...

Lời đắng của người Nhật dành cho người China
Đây là một bức thư của một người Nhật gửi cho những người China lục địa. Tôi đặt tựa đề bài viết là “Lời đắng của người Nhật dành cho người China”. Người Nhật này từng là sinh viên và sống ở China vào thời kì Cách mạng Văn hoá. Trong thư có nhiều nhận xét về con người China (mà họ tự gọi là “Trung Quốc”) được người Nhật này trình bày một cách thẳng thắn, không nhân nhượng. Người Nhật này cũng nói thẳng một điều mà bất cứ ai đến Nhật cũng biết: Người Nhật rất khinh người China. Nhưng đọc xong bức thư, tôi lại nghĩ không chừng người Nhật này một cách vô ý thức đang nói với chúng ta – những người Việt Nam! Thế mới đau chứ.
Nhứt châm kiến huyết (Kim châm rỉ máu), lời vàng ngọc, chúng ta cần phải thực sự kiểm thảo và phản tỉnh.
Là một người Nhật Bản, tôi có đôi điều muốn cùng các bạn chia sẻ nơi đây về cái nhìn của tôi đối với người Trung Hoa. Tôi trước kia là một du học sinh của trường đại học Trung Quốc Nhân Dân, tôi đã ngu khờ sống ở Hoa Lục đến 5-6 năm, vì vậy tôi tin rằng tôi hoàn toàn có đủ tư cách để nói lên cái nhìn của tôi.
Về địa lý, Nhật Bản và Trung Hoa rất gần nhau, nhưng mà về tính cách thì hai dân tộc lại xa nhau một trời một vực, người Hoa Lục (Trung Cộng) cho tôi cảm nhận cái ấn tượng lúc ban đầu là rất tốt, nhưng về lâu về dài, thì những khuyết điểm đều bạo lộ hết ra ngoài, người Hoa Lục nhát gan, nịnh hót, hèn yếu, hư ngụy, xảo trá, thích làm tài khôn, và cái điều làm cho tôi không thể nào lý giải được là tại sao người Hoa Lục tự đối đãi với chính đồng bào ruột thịt của họ thì rất ư là vô tình, nhưng lại đối đãi với người ngoại quốc thì họ rất khép nép và cung kính.
Lúc tôi mới vừa đến Hoa Lục, bất quá thì tôi chỉ là một tên học trò nghèo khó, ấy thế mà tôi lại được đãi ngộ như là một "siêu quốc dân", kinh nghiệm của nhiều năm ở đó, cho tôi một ấn tượng rất sâu đậm, người Hoa Lục chẳng khác nào một thau cát rời rạc, người Hoa Lục đoàn kết một lòng là có, nhưng điều đó chỉ xảy ra ở vào những thời điểm đặc biệt, tỷ dụ như dân tộc họ đang đối diện với sự diệt vong, nhưng mà đó lại cũng không phải là một sự đoàn kết triệt để nữa, người Hoa Lục đối diện với Ngoại Đấu và Nội Tranh thì hầu như nghiêng về phần Nội Tranh nhiều hơn, người Hoa Lục hận nhứt là Hán Gian. Tôi không phải là kẻ xâm lăng (đối với vấn đề xâm chiếm Trung Hoa, tôi tôn trọng lịch sử, thừa nhận đó là cái lỗi lầm của Nhật Bản), người Hoa Lục đã nuôi dưỡng các cô nhi của chúng tôi trong thời kỳ chiến tranh, thế mà họ đã nhẫn tâm tàn hại đồng bào của họ ở thời kỳ Cách Mạng Văn Hóa (thậm chí là giữa thân tình với nhau), những điều này thật tình tôi không làm sao mà hiểu nổi, nếu không phải là người Hoa Lục thì chẳng ai có thể mà hiểu được, các bạn là người Hoa Lục các bạn làm sao lý giải, nếu như nói người Hoa Lục là lương thiện, hư ngụy việc chi, tôi thật chẳng biết đó là chuyện gì, nếu như người Hoa Lục đơn thuần không có việc nồi da xáo thịt, thì đây có thể nói là lương thiện, nhưng khi xảy ra cuộc Cách Mạng Văn Hóa, thì tình huống đã đổi khác, thật tình mà nói, đối với việc làm của các bạn, tôi thấy chẳng có điểm nào để gọi là cảm ơn, nếu có thì chỉ là nghi vấn và không thể nào lý giải mà thôi.

CÁ KHỦNG VÀ LŨ

Cá “khủng” và lũ
Thanh Niên Online – 8 giờ trước
Thời điểm này đang là mùa khô mà bàn đến chuyện lũ nghe chừng hơi …lãng quẻ. Thế nhưng, nếu gắn nó với một vấn đề hiện đang thu hút sự quan tâm của nhiều người hiện nay là sự xuất hiện của những con cá “khủng” trên dòng Cửu Long thì đó hoàn toàn là một câu chuyện thời sự.
Gần đây, ngư dân miền Tây thường xuyên bắt được những loại cá quý như cá hô với kích thước “khủng”. Số lượng cá bắt được trong mấy tháng qua là đặc biệt nhiều, nếu xét trong khoảng thời gian chừng vài chục năm nay. Tại sao năm nay lượng cá “khủng” lại xuất hiện nhiều bất thường như vậy?
Theo lý giải của nhiều nhà khoa học, do năm vừa rồi lũ lớn nên những con cá to có điều kiện theo nước lũ trôi về hạ nguồn. Đến mùa khô, nước trên các sông chính cạn dần,  môi trường sống bắt đầu bị thu hẹp nên những con cá “khủng” cũng dễ bị sa lưới hơn.
Một loài cá vô cùng quý hiếm như cá hô đã không còn thấy bóng dáng trong nhiều năm qua, vậy mà khi con lũ “lịch sử” ập về thì chúng cũng theo đó xuất hiện. Từ câu chuyện về những con cá “khủng” góp phần chứng minh một trong những mặt tích cực của lũ là mang lại nguồn lợi thủy sản tự nhiên vô cùng to lớn.
Và con lũ vừa rồi cũng khiến vụ lúa đông xuân trúng mùa hơn. Dù chưa có con số thống kê chính thức,  nhưng nhiều bà con nông dân ở những vùng đã thu hoạch xong cho biết, nhờ có lũ mà năng suất vụ lúa đông xuân năm nay cao hơn năm rồi, trong khi chi phí thấp hơn.
Nguồn lợi tự nhiên do lũ mang về cho ĐBSCL là vô cùng to lớn khó mà đong đếm được. Chính vì vậy, đó cũng là lý do mà các nhà môi trường luôn tìm mọi cách kêu gọi “trả lại tự do cho dòng nước” trước những dự án đê, đập ngăn sông. Tôn trọng quy luật của tự nhiên cũng là cách mà con người cần làm để góp phần bảo vệ môi trường, bảo vệ sự đa dạng sinh học. 

Bảo Nguyên

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

... VỊ "THÁI TỬ" GIẤU MÌNH ?

Tập Cận Bình: vị "Thái tử" giấu mình?
Tác giả: Mỹ Hòa (tổng hợp)
Bài đã được xuất bản.: 20/10/2010 07:00 GMT+7
"Người đàn ông này là người thế nào?" - đó hẳn là câu hỏi rất nhiều người đặt ra khi ông Tập Cận Bình được bầu làm Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương Trung Quốc hôm 18/10.
Không dấu vết và không tỳ vết?
Ngồi vào chiếc ghế đó, Tập Cận Bình gần như chắc chắn sẽ trở thành người kế nhiệm Chủ tịch Hồ Cẩm Đào vào năm 2012. Trong bối cảnh vị thế quốc tế của Trung Quốc đang gia tăng hơn bao giờ hết, càng nhiều người băn khoăn về bậc "đế vương" tương lai này.
Mới đây, Trung Quốc đã vượt Nhật Bản để bước lên vị trí cường quốc kinh tế thứ 2 thế giới. Với vị thế như vậy, các động thái của Trung Quốc không chỉ ảnh hưởng đến nội bộ đất nước mà còn ảnh hưởng lớn đến quốc tế.
Tuy nhiên, nước này đang phải đối mặt với rất nhiều vấn đề trong và ngoài nước. Ở trong nước đó là sự phân hóa giàu nghèo sâu sắc, những bất bình về tình trạng giá cả tăng cao, nạn thất nghiệp, tham nhũng... Bên cạnh đó, mặc dù có nền kinh tế phát triển rất nhanh nhưng Trung Quốc cũng nhận được không ít lời phàn nàn từ các nhà đầu tư nước ngoài về môi trường kinh doanh thiếu bình đẳng và còn nhiều rào cản.
Về mặt đối ngoại, hiện Trung Quốc đang căng thẳng với các cường quốc hàng đầu thế giới (Mỹ, Nhật Bản...) về các vấn đề liên quan đến tỷ giá đồng nhân dân tệ, việc ủng hộ Bắc Hàn, tranh cãi xung quanh vấn đề biển Hoa Đông...
Vì vậy, không khó hiểu khi cả thế giới đều đổ dồn con mắt vào vị "Thái tử" mới. Tuy nhiên, giống như những bậc vương tôn trong lịch sử Trung Hoa, xung quanh "người Trung Quốc trầm lặng này" vẫn che phủ một tấm màn có phần bí ẩn.
Năm 2007, tại Đại hội 17 đảng Cộng sản Trung Quốc, ông bất ngờ lên chức Phó Chủ tịch nước sau khi mới làm bí thư Thượng Hải hồi 2006. Trước đó, hầu như chưa mấy ai biết đến danh tiếng của ông.
Nhưng ngay cả giờ đây, khi người đàn ông đứng trong danh sách 100 nhân vật ảnh hưởng nhất của Tạp chí Time đang sải bước tới đỉnh cao quyền lực, chúng ta vẫn không biết gì nhiều về ông. Câu hỏi mà hầu hết mọi người đặt ra là: người đàn ông này là người thế nào?
Những gì mà thế giới biết đến ông có vẻ khá ít ỏi: một chính trị gia của hành động thực tế, "nói ít làm nhiều", tư tưởng cởi mở nhưng rất thận trọng.
Con đường tiến tới quyền lực của ông rất tuần tự, không scandal, "không tì vết". Giống như những nhà lãnh đạo Trung Quốc khác cùng thế hệ, ông Tập có hơn một thập niên làm việc ở các cương vị lãnh đạo đảng ở địa phương. Từ những vị trí lãnh đạo các địa phương khác nhau, ông đã tiến tới vị trí quyền lực Trung ương.
Mọi bước đi của ông đều cho thấy một sự vững chắc, tuần tự, và ở mọi cương vị ông đều đạt được những thành quả đáng ghi nhận. Ngay cả cuộc sống riêng tư của ông cũng khiến nhiều người ngưỡng mộ: tình yêu lãng mạn và cưới một người phụ nữ - một ca sĩ đẹp và nổi tiếng.
Dường như ông đã khôn khéo tránh né được mọi bước sai lầm có thể cản trở sự thăng tiến của ông, mặc dù ông đã phải đảm trách nhiều nhiệm vụ tế nhị.
Cựu thủ tướng Singapore, Lý Quang Diệu, từng nói ông cảm thấy ông Tập "là một người thận trọng đã từng nếm trải rất nhiều gian nan, khổ cực".
Ông Lý cũng bình luận: "Tôi xếp ông ấy vào mẫu người như Nelson Mandela. Một người đàn ông với sự tiết chế cảm xúc đến kinh ngạc, một con người không bao giờ để nỗi đau khổ và bất hạnh của mình tác động đến các quyết định đưa ra".
"Ấn tượng chung về Tập Cận Bình là, ông là một người rất thận trọng", Cao Trí Khai, một nhà bình luận chính trị tại Bắc Kinh nói. "Trước công chúng, ông ấy rất thận trọng, cẩn thận. Ông ấy không phải là người dễ thể hiện cảm xúc, ít nhất là trước công chúng". 
"Chúng ta hầu như không biết gì về ông Tập. Có thể ông ấy quá thừa khôn ngoan chính trị để hiểu rằng đừng nên lộ diện quá nhiều nếu muốn đạt tới quyền lực" - David Zweig, giám đốc Trung tâm Quan hệ đối ngoại của Trung Quốc tại Đại học Khoa học và Công nghệ Hồng Kông nhận xét.

                     Phó chủ tịch Trung Quốc, ông Tập Cận Bình

Không những vậy, mọi người cũng hầu như khó nắm bắt được quan điểm, tư tưởng của Tập Cận Bình.  
Quan điểm chung của Tập Cận Bình về người làm "quan" là: "Mỗi cán bộ chính quyền cần phải luôn luôn ghi nhớ: quyền lực của chính quyền nhân dân bắt nguồn từ nhân dân, phải đại biểu cho lợi ích của nhân dân, phải vì nhân dân mưu lợi ích".
Ông định nghĩa "quan đức": "Cái gọi là quan đức cũng là đạo đức cầm quyền, là sự phản ánh tổng hợp đức hạnh của người làm quan cầm quyền, bao gồm sự tu dưỡng hàng ngày về các mặt tư tưởng chính trị, đạo đức tác phong..." 

TẬP CẬN BÌNH : ĐẢNG CỘNG SẢN T.Q...

Tập Cận Bình: Đảng Cộng sản Trung Quốc là nơi tập trung mọi thối nát

 Phó chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đang chờ đợi lễ bế mạc kỳ họp Quốc hội tại Đại sảnh đường Nhân dân ở Bắc Kinh ngày 14/03/2012.
REUTERS/Jason Lee  .  Tú Anh  
Phó Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình nhận định là nhân dân Trung Quốc gần như mất hết tin tưởng vào đảng Cộng sản. Lời tuyên bố này mới được công bố hôm nay 16/03/2012 trong bối cảnh tranh giành quyền lực ở cấp thượng tầng cùng lúc với lời cảnh báo của Thủ tướng Ôn Gia Bảo về nguy cơ xảy ra một vụ «Cách mạng văn hóa» như trong thập niên 60.

Theo tuyên bố của Phó Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình thì đảng Cộng Sản mà ông sắp lên lãnh đạo vào vào tháng tới đây chỉ là nơi tập trung thành phần giá áo túi cơm cần phải được «trong sạch hóa ».
Những tệ nạn trong đảng cầm quyền suốt hơn 63 năm tại Trung Quốc là «thiếu lý tưởng, sa đọa, vô nguyên tắc và vô trách nhiệm đã xâm nhập mọi cấp đảng viên» với những mức độ khác nhau và làm mất uy tín trong dân chúng.
Bài phát biểu của lãnh đạo tương lai Trung Quốc được trình bày tại Trường Đảng hồi đầu tháng Ba và mới được công bố hôm nay trên báo đảng Cầu Thị, một ngày sau khi xảy ra vụ thanh trừng cách chức Bí thư Thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai, thế hệ «hoàng tử đỏ».
Theo AFP, vào lúc tất cả những chức vụ quan trọng tại Trung Quốc, từ cấp thấp nhất đến cấp lãnh đạo, từ trong chính quyền đến lãnh vực kinh tế, xí nghiệp, đều nằm trong tay đảng viên, ông Tập Cận Bình lo ngại rằng đảng Cộng sản đã biến thành nơi chia chác đỉnh chung. Vào đảng là để có cơ hội vinh thân phì gia, chứ không phải vì lý tưởng hay mục đích cao đẹp phụng sự đất nước và nhân dân.
Lãnh đạo tương lai của Trung Quốc nhận định : "Nhiều người gia nhập Đảng không phải vì chủ nghĩa Mác hay để nỗ lực xây dựng chế độ xã hội chủ nghĩa theo màu sắc Trung Hoa, hoặc là để chiến đấu cho đến giọt máu cuối cùng cho chính nghĩa cộng sản, mà họ vào Đảng vì được hưởng đặc quyền đặc lợi cá nhân".
Nhân vật sắp lên thay Hồ Cẩm Đào nhấn mạnh đến yếu tố mà ông gọi là «ý thức hệ trong sáng» để duy trì «tinh thần sáng tạo và tính chiến đấu». Sở dĩ đảng viên đảng Cộng sản Trung Quốc bị mất tín nhiệm, bị sa đọa là do « tư tưởng không trong sáng».
Câu hỏi đặt ra là làm cách nào để kiến tạo «sự trong sáng» nơi người cộng sản Trung Quốc ?
Ông Tập Cận Bình nhấn mạnh đến giải pháp «củng cố tổ chức, kiểm soát việc kết nạp đảng viên , tăng cường giáo dục và thanh tra». Sau cùng là «thanh lọc hàng ngũ một cách kiên quyết, khai trừ những phần tử thoái hóa nghiêm trọng không thế cứu vãn».
Một ngày sau khi thanh trừng Bạc Hy Lai, lãnh đạo đảng Cộng sản tại Trùng Khánh, những lời tuyên bố đao to búa lớn này được giới quan sát xem là dấu hiệu của những xung khắc gay gắt trong nội bộ đảng Cộng sản Trung Quốc.
Theo giáo sư Willy Lam, đại học Hồng Kông, thì Bạc Hy Lai là nạn nhân của cuộc tranh giành quyền lực giữa phe xuất thân từ Đoàn Thanh niên Cộng sản do Hồ Cẩm Đào thống lĩnh và phe «con ông cháu cha» được gọi là giới hoàng tử đỏ như Bạc Hy Lai.
Phải ngăn chận được « phe bảo thủ » thì phe tạm gọi là « cải cách » mới có thể hy vọng kéo dài đặc quyền sau khi thế hệ Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo ra đi. Thực chất thì cả hai phe đều thi hành chính sách áp bức với dân từ hơn 60 năm qua.
Thủ tướng Ôn Gia Bảo có vẻ không yên tâm cho tương lai của chế độ. Thứ Tư vừa qua, ám chỉ cuộc nổi dậy của dân oan làng Ô Khảm chống bất công và tham nhũng, Ôn Gia Bảo tuyên bố không loại trừ Trung Quốc sẽ gặp biến động mà ông gọi là «một bi kịch» như cuộc cách mạng văn hóa thời Mao nếu không «cải cách» kịp lúc.
Tuy nhiên, cũng như những lần kêu gọi trước, Thủ tướng Trung Quốc không nói rõ là «cải cách gì và cụ thể ra sao».
Chuyên gia Jean-Philippe Beja thuộc Viện Quan hệ Quốc tế Pháp dự báo sẽ còn nhiều «diễn biến» bất ngờ trong thời gian tới.

Được đăng bởi Nguyễn Xuân Diện vào lúc 07:35

TỈNH TÁO TRƯỚC NHỮNG...

Tỉnh táo trước những 'cơn say' hút vốn FDI
Vef.vn – Thứ sáu, ngày 16 tháng ba năm 2012
Vì ham thành tích, nhiều địa địa phương đã bỏ qua mong muốn có được những FDI công nghệ cao, tiết kiệm năng lượng, thân thiện môi trường. Thậm chí, có biểu hiện say mê với những dự án lớn, chiếm đất, gây ô nhiễm.
FDI ham tài nguyên rẻ Việt Nam
Theo Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư, ông Bùi Quang Vinh, thừa nhận, các địa phương đã thu hút dự án một cách ít có chọn lọc, nhất là giai đoạn đầu nên đã không tránh khỏi những doanh nghiệp FDI không có công nghệ tốt, tiêu tốn nguyên liệu, sức cạnh tranh sản phẩm chưa cao. Một số ít doanh nghiệp FDI vẫn chưa đảm bảo được xử lý chất thải, ảnh hưởng đến môi trường. Còn mong muốn thu hút FDI công nghệ cao, chất lượng cao chưa đạt mục đích đặt ra.
Ông Bùi Quách Tuyến, Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và môi trường thẳng thắn nêu rõ: "Rất nhiều dự án FDI đều giống nhau ở một điểm quan trọng đó là hướng đến việc khai thác tài nguyên giá rẻ của Việt Nam. Tài nguyên này có thể là đất, là nước, là môi trường... tất cả đều với chi phí quá thấp".
Ông Tuyến cảnh báo: "Xu hướng xuất khẩu ô nhiễm từ các nước phát triển sang các nước đang phát triển thông qua FDI ngày càng gia tăng và Việt Nam có nguy cơ trở thành một trong những nước có mức nhập khẩu ô nhiễm cao.

                                                           

Thực tế thời gian qua cho thấy các doanh nghiệp FDI đã cho nhập khẩu công nghệ, thiết bị máy móc "dưới chuẩn", cũ kỹ, lạc hậu vào Việt Nam. Chưa kể, có không ít doanh nghiệp FDI gây ô nhiễm môi trường tự nhiên và khai thác lãng phí tài nguyên thiên nhiên, mà bài học về Vedan là một ví dụ điển hình.
Ngoài ra, đó là vụ Công ty Tung Kuang xả thải ra môi trường, rồi Phòng Cảnh sát phòng chống tội phạm về môi trường (PC49, Công an tỉnh Phú Thọ) đã phát hiện Công ty TNHH một thành viên PangRim Neotex với hành vi tương tự. Gần đây, Công ty Xi măng Chinfon (Hải Phòng) cũng đã bị người dân phong tỏa do "đầu độc" môi trường bằng khói bụi,...

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

VĂN TẾ QUAN THAM

Văn tế quan tham
Kha Tiệm Ly


         Hởi ôi!
           Nước chảy lạnh lùng,
           Mưa bay lất phất!
          “Cây trong núi ngàn tuổi dễ tìm,
           Người ở đời trăm năm khó gặp!”

           Lúc sống, nhà còn ở mấy tầng,
           Khi chết, thây cũng vùi ba tấc! 

         Nhớ linh xưa,
           Quyền thế ngang trời,
           Uy phong lệch đất!
           Đi nửa bước, hộ vệ bám kè kè,
           Ho một tiếng dân đen run lập cập!

         Rõ là:
           Trôn con trẻ trây cứt trây phân,
           Miệng nhà quan có gang có thép!
           Mánh mung rút bòn vật liệu, mà cầu đường nhà nước xuống cấp ào ào,
           Lập lờ cắt xén đất đai, nên nhà xe quan ngài lên đời tới tấp!
           Mặc người đi đường té xuống té lên,
           Thây kẻ qua cầu rớt tim rớt mật!
           Nói sao xuể, bao điều vô sỉ từ nhỏ đến to,
           Ghi khôn cùng, đủ lối gian manh từ A tới Z!
           Xem báo viết, thiếu điều nhức óc nhức xương,
           Mở “web- sai”, càng thêm tối mày tối mặt!

         Thế mà,
            Vào công vào việc, lơ mơ tựa giống cù lần,
            Thấy của thấy tiền, lít xích như con lật đật!
            Thời làm lính, học lem nhem ba chữ i tờ,
            Lúc lên quan, “đậu” lủ khủ một lô bằng cấp!
            Ruộng tốt trăm vuông,
            Vàng ròng thiên dật!
            Cược ván cờ vài tỉ, việc tưởng như đùa,
            Đặt canh bạc vạn “đô”, không dè chuyện thật!
            Châu đầu châu mặt cố moi dự án trên trời,
            Quơ tay quơ chân cứ nhét nong đầy túi.
             Là trưởng giả ai lại xài thứ bèo Phú Lễ, Gò Đen.
             Đã nhà quan thì phải chơi hàng hiệu “Mạc- Ten”, “Cô Nhắc!”
             Bạc vàng đem bỏ vào tráp vào rương,       
             Xe công mang đi sờ đùi sờ nách!          
             Bạc trắng của chùa, xài hoang vung thẳng hai tay;
             Đít đen thằng mõ, chạy thuế lòi đom một khúc!
             Bất lương đâu kém gì thằng Tần Cối, Tần… Chày,
             Vô sỉ chẳng thua lũ Hòa Thân,  Hòa… Thiết! (!)

           Lạ chi,
             Tai trâu mặt lợn, nào dè muôn tiếng thị phi,
             Mồm thép miệng gang, chẳng tiếc trăm điều hống hách!.
            Báo ngày tốn bao nhiêu mực, xem chừng đàn khảy tai trâu,
            Báo mạng mất bấy nhiêu công, nào khác nước ngoi đầu vịt!

         Chỉ vì
            Cái óc cái tim đen cỡ mực tàu ,
            Cái mặt cái mày, dày như tấm thớt!
            Để rồi hôm nay,
            Khi thân tại chức, chẳng xì được tiếng thơm tho,
            Lúc xác ém sâu, vẫn bốc ra mùi thúi hoắc!
            Ngán uy sợ thế, bao người trước mặt cúi đầu,
            Miệt đức khi tài, khối kẻ sau lưng đấm c…*
            Con thơ nhóc nheo mấy hệ, mặc người xưng bố, xưng ba,
            Vợ trẻ mơn mởn dăm bà, mạnh kẻ đổ lờ đổ lọp!
            Tim gan dơ tợ máu cùi,
            Tiếng tăm thúi hơn cóc chết!
            Ngưu đầu mã diện đành giở nón chào thua,
            Quỉ sứ ma vương cũng dập đầu bái phục!

         Những tưởng,
            Sống, tiếng nổi lẫy lừng,
            Chết, người thăm chật ních!

        Nào dè,
           Từ lúc xuôi tay,
           Tới khi liệm xác.
           Ngoài vợ con thì khóc hu hu,
           Còn ai nấy đều cười khặc khặc!

        Hôm nay,
           Rặn dăm câu dăm chữ, thảo điếu văn thống thiết một bài,
           Quệt chút ớt chút tiêu, cho làng xóm xốn xang đôi mắt!
           Đã không cửa đi đến Tây Thiên,
           Thì chắc ăn tìm về Địạ Ngục!
           Thành kính dâng ngài,
           Nói nhiều không tốt!
           Ô hô! Có linh xin hưởng!

Chú Thích: * Thành ngữ :  “cúi đầu trước mặt, đấm c… sau lưng”

VỢ NHÀ BÁO HOÀNG HÙNG...

Vợ nhà báo Hoàng Hùng bị người tình cũ đòi tiền VnExpress.net – Thứ hai, ngày 12 tháng ba năm 2012
Chuẩn bị hầu toà về hành vi phóng hỏa giết chồng, vợ nhà báo Hoàng Hùng bất ngờ bị người tình cũ kiện đòi tiền giao dịch từ thời còn mặn nồng.

                                                                     Trần Thuý Liễu

Ngày 12/3, TAND tỉnh Long An chính thức thụ lý đơn của ông Nguyễn Văn Tâm và vợ là Phạm Thị Huỳnh Mai (ngụ phường 6, TP Tân An) kiện đòi bị can Trần Thúy Liễu (41 tuổi, vợ cố nhà báo Hoàng Hùng) số tiền 150 triệu đồng. Theo nguyên đơn, đây là tiền mà Liễu đã vay của họ từ 3 năm trước.
Nội dung đơn kiện ghi rõ, vợ chồng ông Tâm từng mua của bà Liễu một thửa đất trong khu dân cư Đại Dương với giá 260 triệu đồng (đã đưa tiền) nhưng đến nay chưa nhận tài sản. Đối với số tiền bà Liễu mượn, nguyên đơn cho biết bị đơn mới trả được gần 80 triệu đồng.
Ông Tâm từng là Đội trưởng Đội Quản lý thị trường, bị cách chức, khai trừ ra khỏi Đảng vì mắc nhiều sai phạm, trong đó có việc cùng bà Liễu sang Campuchia đánh bạc. Trong hồ sơ vụ án Trần Thúy Liễu can tội giết người, ông Tâm được nhắc đến là tác nhân để nhà báo Lê Hoàng Hùng ghen tuông, đánh Liễu vì cho rằng vợ có quan hệ tình cảm với người này.
Sau nhiều lần điều tra lại, vụ nhà báo Hoàng Hùng bị vợ phóng hỏa giết chết được cơ quan tố tụng tỉnh Long An xác định không có đồng phạm. TAND tỉnh Long An đã lên lịch xét xử với Trần Thúy Liễu vào ngày 29/3 tới.
Theo cáo trạng, vì vợ chồng mâu thuẫn nên rạng sáng 19/1/2011 Liễu quyết định phóng hỏa đốt chồng. Khi nhà báo Hoàng Hùng ngủ say tại phòng làm việc ở tầng một, Liễu ra lan can thả sợi dây dù xuống đất tạo hiện trường giả có người cột dây đột nhập vào nhà. Vài phút sau, bà ném bịch xăng cùng tờ báo đang cháy vào nơi Hoàng Hùng ngủ.
Khi chồng kêu cứu, Liễu chạy sang đẩy ông Hùng vào phòng tắm dội nước rồi sau đó cùng mọi người đưa nạn nhân vào bệnh viện cấp cứu. Do vết bỏng quá nặng, nhà báo Hoàng Hùng đã tử vong sau đó 10 ngày. Đúng một tháng sau, Liễu đến công an đầu thú, khai chỉ có một mình gây án, không ai xúi giục hay giúp sức.

Thiên Phước

CÔNG KHAI LÀM BẰNG GIẢ

Công khai làm... bằng giả
Thanh Niên Online – 7 giờ trước
Không chỉ ở Đồng Nai, Bình Dương nạn làm bằng giả mới công khai và rầm rộ (Báo Thanh Niên đã nhiều lần phản ánh và mới đây cơ quan chức năng vào cuộc truy quét), mà ngay tại TP.HCM, tệ nạn này cũng không kém phần sôi động.
Muốn bằng nào cũng có!
Từ số điện thoại do người quen cung cấp, chúng tôi liên lạc với một đầu mối làm bằng giả ở Hà Nội. Người này hỏi chúng tôi ở tỉnh nào để giới thiệu đồng nghiệp tiếp nhận đơn đặt hàng; không hạn chế số lượng và loại bằng cấp “kể cả bằng của ngành công an”. Biết chúng tôi ở TP.HCM, người này cho số điện thoại (016525935xx), nói của Nguyễn Minh Hoàng.
Liên lạc với Hoàng, biết chúng tôi muốn đặt làm bằng B tiếng Anh, anh ta tỏ ra không mấy “mặn mà”, khuyên nên thuê sinh viên đi thi giùm. Khi chúng tôi nói cần nộp gấp bằng tiếng Anh cho trường để đủ điều kiện tốt nghiệp, giá bao nhiêu cũng được, thì Hoàng ra giá 2,5 triệu đồng. Rồi Hoàng tiếp thị thêm: “Nói chung là giấy tờ ĐH, CĐ, TC bên bọn anh làm nhiều. Một cái TC cả bảng điểm, cả công chứng luôn là 5 triệu, bằng ĐH thì 8 triệu”. Chúng tôi thử đề nghị làm bằng giả cho đứa em đang theo học một trường ĐH ở Đà Nẵng, Hoàng lập tức nhận lời ngay vì: “Ở đó anh có “vệ tinh”. Em muốn làm bất cứ bằng gì, ở tỉnh, thành nào cứ cho thông tin là anh làm được ngay”.
Chúng tôi thử liên lạc với một đường dây khác thông qua “chợ trên mạng” và dễ dàng tiếp cận đường dây cung cấp bằng giả do một phụ nữ tên Thiên điều hành. Thông tin về đường dây của Thiên được quảng bá trên khắp các diễn đàn rao bán bằng giả. Nghe chúng tôi cần làm một bằng ĐH của Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, Thiên hô giá: “Trường nhân văn lấy giá 10 triệu nha em!”. Chúng tôi yêu cầu cho xem bằng mẫu trước khi “đặt hàng” thì Thiên cương quyết từ chối vì: “Nguyên tắc của tụi chị là khi nào làm xong, cho xem trực tiếp. Nếu không giống không lấy tiền. Em có thiện chí làm thì chuẩn bị cho chị 2 tấm hình 3x4 cm và giấy CMND chị ra lấy thông tin về làm ngay”.

CHUYỆN KỂ TRONG ĐÊM

Chuyện kể trong đêm
                        Truyện ngắn của Đặng Văn Sinh

Sắp đến chương trình phim truyện, theo thông lệ, Đài truyền hình Việt Nam phát mấy phút quảng cáo. Thằng cháu nội bảy tuổi đang ấm ức vì mục này kéo quá dài, sốt ruột, thì bất ngờ tôi đọc được mấy dòng tin buồn: "Gia đình vô cùng đau đớn báo tin, mẹ chúng tôi là bà Phạm Thị Xuyến, sinh năm 1932, quê quán tại xã... huyện... tỉnh Thái Bình, do mắc bệnh hiểm nghèo đã từ trần...".
Tôi lặng người, bỏ tập phim về phòng riêng. Thế là chị ấy đã ra đi. Vẫn biết cái chết đối với con người là quy luật muôn đời vậy mà lòng tôi cứ nặng trĩu nỗi buồn vẩn vơ. Đêm ấy, tôi nằm trằn trọc mãi không ngủ được làm bà vợ  bực mình. Vợ tôi, dân thành phố, rất ngại về quê. Từ khi cưới nhau đến giờ, số lần bà ấy về thăm nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay. Về làng, bà ấy chớp nhoáng đảo nhoàng thăm đôi ba chỗ thật cần thiết rồi biến nhanh, cứ như là họ hàng nhà chồng có bệnh truyền nhiễm, ở lại chậm chút nữa là bị thứ virus nhà quê đột nhập vào cơ thể, gậm nhấm dần cái mùi đô thị cao quý của mình.  Nhưng đấy mới chỉ là một mặt của vấn đề. Điều tôi sợ nhất là máu Hoạn Thư cho dù cả hai đều đã ở tuổi lục tuần. Mỗi lúc cơn đồng bóng của bà Ngần nổi lên thì trời cũng bé. Ba mươi tám năm sống với nhau, tôi luôn bị quản chặt theo đúng nghĩa đen của từ này. Những mưu toan tình tang trăng gió trên khắp các nẻo đường công tác ở ngành giao thông của tôi đều bị cấm chỉ. Mà có muốn  cũng không được. Chỉ cần nghe phong thanh là bà ấy lồng đến tận nơi, dù tôi có ở chân trời góc bể cũng chẳng thể thoát được cái thiên la địa võng giăng mắc khắp nơi, tuy vô hình nhưng lại tỏ ra vô cùng hiệu quả.

Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012

THƠ VUI CHO MỌI NGƯỜI

                                 Kêu Trời
Chớm Giêng ếch nhái đã kêu
Khí hậu thay đổi mang nhiều sầu bi
Trình mãi Trời chẳng nói gì
Mải vui ca múa ngài đi sao đành!
                             Tháng Giêng-2012
  
 Bánh đa
Buồn lòng thân phận bánh đa
Cái dày cái mỏng còn pha bột vào
Mưa dầm bánh tốt được sao
Khổ người dùng nó nuốt vào nhả ra.
                             Tháng 2-2012
         
                             Cần hiểu kỹ
                   Còn nhiều câu chuyện về “TĂNG”(*)
                   Nếu như việc ấy vẫn hằng ngóng trông
                    Bất ưng “TĂNG”, tính màng nông
                    Ảnh hưởng nhiều lắm, khoan, không vội vàng.
                                      ------------------------
                   (*) Cảm tác nhân việc lại tăng giá xăng.
                                                Tháng 3-2012

                             « Rất chi là... »
                   « Rất chi.. » nhiều quá.. « rất chi.. »
                   Nhưng còn khối khoản đang... gì... thì sao ?
                   Luôn cần chả thấy xông vào
                   « Rất chi » Hoa hậu... xin chào « rất chi.. ».
                                                Tháng 3-2012

                             Kỷ niệm xuông
                   Hôm nay Mồng Tám Tháng Ba
                   Phụ nữ phấn chấn đi ra, đi vào...
                   Đến nơi dự họp đón chào
                   Thấy không “mâm” nào các chị về luôn.
                                                Tháng 3-2012

LẠI NÓI VỀ QUAN TRÍ...

Lại phải nói về quan trí Việt Nam

Song Chi.
Mon, 02/27/2012 - 13:11
Suốt trong thời gian qua, khi vụ Tiên Lãng nổ ra trong lòng xã hội Việt Nam như một tiếng bom và dư chấn của nó cho đến nay vẫn chưa có dấu hiệu ngừng, người dân lại có dịp được “thưởng lãm” chân dung các quan chức VN-ở đây là quan chức huyện Tiên Lãng và thành phố Hải Phòng-được phơi bày rõ mồn một trên báo chí, từ báo nhà nước cho đến báo hải ngoại, các diễn đàn độc lập, trang blog cá nhân…Qua những lời ăn tiếng nói, hành vi ứng xử, việc làm… những con người đang ngồi trên ghế lãnh đạo một huyện, một thành phố đã bộc lộ đầy đủ năng lực, trình độ, tư duy, cái tâm cái tầm…của họ. Tiếc rằng những chân dung đó quá tệ hại-cả đức lẫn tài khiến người dân phải lắc đầu ngao ngán.

Thứ Ba, 6 tháng 3, 2012

XUẤT HIỆN MẠI DÂM DÀNH CHO...

Xuất hiện mại dâm dành cho… người già
Thanh Niên Online – 5 giờ trước

 (TNO) Theo số liệu thống kê chưa đầy đủ của các địa phương, số người bán dâm có hồ sơ quản lý là 14.802 đối tượng, nhưng số thực tế còn lớn hơn nhiều. Toàn quốc có trên 73.000 cơ sở kinh doanh dịch vụ nhạy cảm với trên 48.000 nữ nhân viên phục vụ, trong đó có 2.788 cơ sở và 3.212 nữ nhân viên nghi hoạt động mại dâm.

                                                                    
 Nếu như trước đây, vấn đề mại dâm chỉ nhức nhối ở thành phố, thì nay mại dâm có mặt ở khắp nơi trong cả nước.
Bộ LĐ-TB-XH thừa nhận công tác phòng chống mại dâm vẫn còn nhiều hạn chế và yếu kém.
Ông Lê Đức Hiền, Phó cục trưởng Cục Phòng chống tệ nạn xã hội (PCTNXH) cho biết: “Tệ nạn mại dâm vẫn gia tăng và có diễn biến hết sức phức tạp, xuất hiện ở hầu hết các tỉnh thành trên cả nước với nhiều nhóm đối tượng, nhiều độ tuổi khác nhau tham gia. Đặc biệt, mại dâm đã lên đến tận vùng cao, vùng sâu, biên giới, nhiều thị trấn thị tứ trước đây hết sức yên bình nay cũng đã có loại tệ nạn này”.
Trong năm 2011, các cơ quan chức năng đã phát hiện 13.200 lượt cơ sở vi phạm trong hoạt động mại dâm; đình chỉ kinh doanh 325 cơ sở, chuyển cơ quan chức năng xử lý 102 cơ sở, tổng số tiền phạt gần 20 tỉ đồng.
Lực lượng công an các cấp đã truy quét và triệt phát 973 vụ mại dâm, bắt giữ 4.427 đối tượng, trong đó gái bán dâm là 1.385 người và 834 người là chủ chứa, môi giới. Tòa án nhân dân các cấp đã thu lý 741 vụ với 990 bị cáo phạm các tội về mại dâm, trong đó đã xét xử 724 vụ.
Theo ông Hiền, nổi lên trong năm 2011 là hình thức mại dâm thông qua đường dây “gái gọi”, các đối tượng không hành nghề kinh doanh dịch vụ nhưng đứng ra tập hợp phụ nữ bán dâm chuyên phục vụ cho các nhà nghỉ, khách sạn, cung cấp ra nước ngoài hoặc cung cấp cho khách mua dâm liên hệ trực tiếp.
“Nhóm đối tượng hoạt động theo phương thức này đang phát triển mạnh, khó phát hiện và đấu tranh vì các đối tượng có xu hướng thoát ly khỏi sự chỉ đạo của chủ nhà hàng, khách sạn; câu kết, móc nối với nhau thành nhóm hoạt động đan xen”, ông Hiền nói.
Mại dâm không chỉ giới hạn trong độ tuổi thanh niên, trung niên, thời gian gần xuất hiện thêm loại hình mại dâm mới, mại dâm dành cho người già. Cả đối tượng chủ chứa, môi giới và người bán dâm đều là những người ở độ tuổi 50 - 60 tuổi nhưng vẫn đứng ra tổ chức hoạt động mại dâm, người mua dâm thường là những người đàn ông lớn tuổi có hoàn cảnh éo le như bỏ vợ hoặc vợ chết.
“Loại hình này tuy mới hình thành, mới chỉ xuất hiện nhỏ lẻ ở một vài địa phương nhưng cũng cho thấy hoạt động mại dâm có thể diễn ra ở bất cứ đâu với bất cứ đối tượng và độ tuổi nào”, ông Hiền nhìn nhận.
Mại dâm và tình dục không an toàn là nguy cơ tiềm ẩn lây nhiễm HIV/AIDS đang là vấn đề báo động, nhất là khu vực Tây Nam bộ. Theo số liệu của Bộ Y tế năm 2011, tỷ lệ người nhiễm HIV qua đường tình dục không an toàn chiếm tới 76% tổng số người nhiễm HIV tại khu vực này.

Thu Hằng

TỪ VỤ TIÊN LÃNG NGHIE VỀ...

Từ vụ Tiên Lãng nghĩ về luật pháp
Ngôi nhà hai tầng của gia đình ông Đoàn văn Vươn bị lực lượng cưỡng chế phá tan hoang, vợ con nạn nhân phải dựng lều tạm để ở.
 Đặng Văn Sinh

Vụ cưỡng chế đầm tôm Đoàn Văn Vươn thực chất là một cuộc chiếm đoạt tài sản công dân có tổ chức của chính quyền địa phương. Nguyên nhân của cách hành xử mà tác giả Mạc Văn Trang gọi là "hệ thống chính trị Tiên Lãng và xã Vinh Quang là nhóm cố kết vì lợi ích cục bộ, có tính chất băng đảng xã hội đen!", bắt nguồn từ sự bất cập của hệ thống pháp luật hiện hành, trong đó có Luật đất đai. Nói là bất cập bởi nó không được xây dựng theo quy luật phát triển của đời sống xã hội nên không vận hành theo những nguyên tắc phổ quát từ thực tiễn giao dịch dân sự, mà là bộ luật duy ý chí, xuất phát từ quan điểm sai lầm "sở hữu toàn dân".
Một câu hỏi đặt ra là, các nhà lãnh đạo có nhìn ra sự bất hợp lý của hệ thống pháp luật hiện hành không? Xin thưa là có, thậm chí họ còn hiểu rất rõ, nhưng, nếu xét về mặt thực tiễn thì có vẻ như xã hội Việt Nam không vận hành theo luật pháp mà lại vận hành theo nghị quyết, nên việc tu chính hiến pháp và các bộ luật lúc này không cấp thiết bằng... ra nghị quyết. 

NGẪM VỀ MỘT TỔ CHỨC...

Ngẫm chuyện một tổ chức và một con đao
Hà Đình Sơn

Là một tổ chức ắt có việc phân công, mỗi bộ phận là một chức năng, mỗi người là một việc. Bộ phận ở trên, cá nhân ở trên là bộ phận lãnh đạo, cá nhân lãnh đạo; bộ phận ở dưới, cá nhân ở dưới là bộ phận thừa hành, cá nhân thừa hành. Hành vi tốt, hành vi xấu của bộ phận thừa hành, cá nhân thừa hành là kết quả mà nguyên nhân là ở bộ phận lãnh đạo, cá nhân lãnh đạo. Kết cục hành vi của một tổ chức là tiến bộ hay phản động lại là kết quả mà nguyên nhân là ở tôn chỉ, tư tưởng của tổ chức ấy. Việc chỉnh đốn, sửa chữa lại tổ chức là thể hiện cái quyết tâm đi đến cùng, đi nhanh hơn để sớm đạt được cái mục tiêu như lý tưởng mà nó đã chọn. Việc chỉnh đốn, sửa chữa khác về bản chất với việc đổi mới tư duy, nhận thức lại thực tiễn. Nói ngắn gọn chỉnh đốn, sửa chữa là không thay đổi, là bảo thủ, là trung thành, tiếp tục với hệ tư tưởng đã khai sinh ra tổ chức đó.
Tư tưởng của tổ chức không thay đổi thì bộ phận lãnh đạo, cá nhân lãnh đạo không thay đổi. Bộ phận lãnh đạo, cá nhân lãnh đạo không thay đổi thì bộ phận thừa hành, cá nhân thừa hành cũng không thay đổi.
Cái ác, cái xấu của một tổ chức chỉ để hiện dấu vết ở bộ phận thừa hành, cá nhân thừa hành. Nhưng cái lỗi, cái tội không thể chối cãi, không thể che đậy được là chính ở bộ phận lãnh đạo, cá nhân lãnh đạo. Bộ phận lãnh đạo, cá nhân lãnh đạo của một tổ chức phải chịu trách nhiệm về tất cả tội lỗi mà tổ chức đó gây cho xã hội. Một tổ chức tội ác không thể sinh ra lãnh đạo lương thiện, một người lương thiện không bao giờ khai sinh ra một tổ chức tội ác.
Cũng như một con dao nếu dùng vào việc gây tội ác thường chỉ mũi dao, lưỡi dao là dính máu nạn nhân còn cán dao, chuôi thì luôn sạch sẽ. Nhưng lực để truyền, đẩy đưa mũi dao, lưỡi dao đến đâm, chém nạn nhân lại được khởi đầu từ cán dao, chuôi dao. Một con dao ở trong tay kẻ ác sẽ là công cụ làm điều ác, nếu con dao đó được chuyển cho người lương thiện nó sẽ trở thành công cụ làm việc thiện.
Bộ phận lãnh đạo, cá nhân lãnh đạo ví như cán dao, chuôi dao; bộ phận thừa hành, cá nhân thừa hành ví như lưỡi dao, mũi dao. Tư tưởng của một tổ chức ví như tư tưởng của một con người; tư tưởng của tổ chức mà lỗi thời thì tổ chức đó là tổ chức phản động, tư tưởng của cá nhân mà ác thì kẻ đó là kẻ ác. Chỉnh đốn, sửa chữa lại tổ chức chính là để đi nhanh, đi sớm đến cái tột cùng tư tưởng của tổ chức ấy chứ không phải là biện pháp cải hóa tổ chức bởi nó không thay đổi tư tưởng.

Hà Nội, ngày 29/02/2012
H. Đ. S.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
Được đăng bởi bauxitevn vào lúc 05:45


Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

CHỐNG CÀN

Chống càn
Phạm Xuân Trường 
(Qúy tặng CCB Đoàn Văn Vươn)

Làm ra bão ấy tại trời
Vinh Quang không sóng, lòng người nổi giông
Phù sa Văn Úc tươi hồng
Ngỡ như máu của cha ông dội về
Hiền lành như cỏ ven đê
Vì đâu tiếng thét bốn bề gầm lên
Chống càn xưa mấy ai quên
Bảng vàng bia đá khắc tên chói ngời
Đất này máu trộn mồ hôi
Trời không cướp của, sao người cướp công
Cha đi gìn giữ non sông
Chiến tranh đã tạnh, người không trở về
Vươn từ bùn đất chân quê
Theo cha bạc tóc lại về tay không
Lần hồi cò vạc mom sông
Đói lòng Đảng vẫy cờ hồng lại tin
Đồ Sơn giông bão chưa im
Quán Nam, Tràng Cát nổi chìm chẳng vơi
Đầy tớ uống rượu máu người
“Chủ nhân phè phỡn” vét nồi cơm thiu
Ngày xưa vì thuế vì siu
Anh Pha, chị Dậu đìu hiu kiếp người
Cường hào ác bá chết trôi
Bây giờ đồng chí thay trời trị dân
Trùng trùng lớp lớp quan quân
Muỗi không lọt nữa thường dân hả trời
Thương thay con chó mồ côi
Thoát làm sao được lưới người bủa vây
Nguyễn Du ơi hỡi có hay
Kiều kêu chẳng thấu đất dày trời cao
“Người tay thước, kẻ tay dao
Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi”
Hai trăm năm ấy qua rồi
Dân đen là cỏ dưới thời quan, vua...
            -------------------------
Được đăng bởi Đặng Văn Sinh vào lúc 06:110 nhận xét

.....CÓ BÔI NHỌ ĐẢNG ?

Bí thư thành uỷ Hải Phòng Nguyễn Văn Thành có bôi nhọ Đảng?
Tô Vĩnh Hà

17:40’, 24.2.2012, đọc và nghe video clip của Cu Vinh (qua ABS) về cái chuyện CÃI ĐẰNG TRỜI - nguyên văn lời phát biểu của Bí thư Thành uỷ Hải Phòng (BTHP) mà không dám tin vào cả tai lẫn mắt của... chính mình. ABS mới trích một đoạn thôi, tôi viết ngay sau khi biết đoạn này, phần còn lại, nếu bí, tôi sẽ xem hết - bởi, tôi nghĩ rằng chỉ chừng đó cũng đủ phanh phui cái bộ mặt vừa dốt, vừa trơ của ông BTHP. 
 Trên trang tin điện tử của UBND TP HP, lý lịch của ông BTHP ghi rõ 4 bằng cấp, trong đó có bằng CỬ NHÂN ANH VĂN. Tôi không tài nào hiểu nổi trình độ Anh văn so với tôi là siêu việt hơn nhiều bậc ấy mà lại phát âm Google thành “goóc gồ”(!)? Chỉ cần chừng đó thôi cũng đủ biết tỏng tòng tong cái bằng cấp của ông í nó bi hài đến cỡ nào. Cái tiếp theo là ông BTHP nói “1.343 bài báo và 5 triệu lượt người vào Goóc gồ Tiên Lãng”. Cha mẹ ơi, có bằng cử nhân luật mà nói năng không bằng bác xe thồ: Làm gì có cái Goóc gồ nào riêng cho Tiên Lãng? Riêng điều này ông BTHP đã bắn về phía độc giả, thính giả một mũi tên trúng cả 3 đích: Ông chẳng biết Google là cái gì, tức là mù thông tin, tức là lãnh đạo bằng cách nói nhăng, nói cuội; 1.343 bài báo có chân đâu mà “vào” vô mạng Tiên Lãng được, tức con người ông ưa chi nói nấy, mặc xác dư luận, ta là trời, thối mấy cũng phải nghe; và, coi thường gần 500 vị lão thành cách mạng, gián tiếp khinh thường luôn hàng triệu cán bộ hưu trí đang sống – theo cách nói của đảng là chiến đấu đến hơi thở cuối cùng nên các đảng viên lão thành đó không hề hưu trí(!)
Viết đến đây, tôi chợt nghĩ rằng mình phải đọc cho hết (chưa có băng vidéo), theo Cu Vinh nói là mọi người giục quá nên đang cuống cả cu. Trời hỡi trời khi biết thêm mấy cái tội tày đình của ông BTHP: Ông ta nói rằng việc báo chí (phê phán HP – TL) như thế là “bôi nhọ hệ thống chính trị của đảng...” và, việc anh em đi thi hành công vụ “bất biết đúng sai”...(!)? Xin hỏi ông BTHP, ông và các quan tham dưới quyền ông bôi nhọ chứ báo chí thì chẳng dám đâu,chẳng có thằng điên nào lại ngứa miệng đến mức chọc vào hang hùm bằng các thông tin bịa đặt. Vậy, có nghĩa là, ông có quyền bôi nhọ mà không hề sợ bất kỳ ai, có phải vậy không (tôi không thưa ông nữa, vì đến nước này, nói thật, tôi chẳng thèm thưa ông). Cán bộ, chiến sĩ công an, QĐND VN thi hành công vụ mà ông dám nói bất biết đúng sai thì có lẽ là cả Hiến pháp và pháp luật của chế độ này đã bị ông vất vào sọt rác? Con người chứ có phải con vật đâu mà hành động bất kể đúng sai?
Chỉ có một đoạn văn ngắn mà ông sai nhiều quá, đến mức tôi không thể nghĩ một Uỷ viên Trung ương mà dốt nát và tệ hại đến thế. Ông nói cả “đồng chí Lê Đức Anh, đồng chí Đặng Hùng Võ và một số người lập tức đều hùa vào thằng Vươn luôn” mà không giật mình sao? Một, nói như thế, ông coi Đại tướng, cựu Chủ tịch Nước giống như một đứa trẻ con, cứ HÙA vào như ông, bất kể đúng sai. Hai, ông gọi anh Vươn là THẰNG trước cử toạ đông đảo là thiếu tôn trọng cử toạ đó, tức vô cùng thiếu văn hoá. Ba, Một khi anh Vươn là THẰNG thì bất kể ai hùa vào với anh Vươn cũng là thằng tuốt luồn luột, phải không?
Với ý định đăng bài này càng sớm càng tốt nên tôi chỉ bình luận đến đây, mong bà con còm tiếp. Xin nói một ý cuối cùng: Nếu Trung ương Đảng mà còn để cho Nguyễn Văn Thành tại vị thì đúng là cách bôi nhọ Đảng không thể nào hiệu quả hơn!

Được đăng bởi Nguyễn Đào Trường vào lúc 17:36 0 nhận xét