Tự ngẫm
Nào biết đâu ai được thọ trường ?
Chỉ hay duyên nợ với văn chương.
Túi thơ đỏng đảnh hồn mơ mộng,
Bầu rượu lắc lư dạ vấn vương.
Tầm bạn tri âm gieo tứ lạ,
Hợp người tri kỷ gặt tình thương.
Hỏi xuân chẳng biết mình bao tuổi,
Luyện trí vui thơ trợ lực cường.
Tầm xuân
Đếm giọt mưa rơi
Tình người ấm, lạnh
Kỷ niệm thời xa vắng
Cứ lặng thầm trôi qua
Nhấp chén xuân trong trà
Thấy miệng còn chát đắng
Nghe không gian tĩnh lặng
Giọt xuân buồn rơi, rơi !
Tầm bóng xuân đất trời
Nàng lẩn mình góc khuất
Bỏ bờ xôi ruộng mật
Quên nề thói thanh cao
Nhạt sắc thắm hoa đào
Nhà quê mừng đón tết
Trái tim lành tha thiết
Vẫn gọi : Nàng xuân ơi !
Hoàng Kim Kỷ
Nguyên hiệu trưởng PTTH Cẩm Giàng
Tháng 12-2011.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét