Mấy lời phi lộ : Dù thơ của Huyền Nhan đã qua năm, nhưng thấy hay.. hay. Xin đăng tải lên đây để bạn đọc nhân nhi.
CÁC CỤ TUNG... CHÁU HOÀNH
ĐÀN xưa cung bậc luyến thương,
ÔNG Tơ bà Nguyệt vấn vương lòng thòng,
NẰM mơ nhen ngọn lửa hồng,
VỚI bao khát vọng cháy không còn gì.
ĐÀN ai trầm bổng lâm ly,
BÀ Hoàng rồi cũng có khi yếu mềm,
NHƯ Trời ôm Biển xanh rờn,
LỤA tung áo mỏng bờ sen đầu đình,
NHƯ trái cấm hai chúng mình,
GẤM bay đôi nhạn giao tình thiết tha.
NHƯ tràn ngập vạn lời ca,
HOA em trinh trắng nõn nà mùa xuân,
TRÊN cao bảng lảng phù vân,
CÀNH lồng bóng nguyệt trụi trần thơ thơ./.
Tháng Hai-Canh Dần
Huyền Nhan
KINH NGUYỆN HƯƠNG SƠN
Canh Dần, Mồng Chín, Tháng Giêng,
Ai đưa lời hẹn lên Tiên non bồng,
Một trời sắc sắc, không không,
Ngất ngây đêm trắng, mênh mông Thiên Trù.
Lòng trần phàm tục âm u,
Chùa Tiên xá tội, chân tu vô thường.
Đêm xuân hư ảo chập chờn,
Bến trù sương lạnh, thập phương ồn ào,
Gập ghềnh bậc đá dốc cao,
A Di Đà Phật, cõi nào tịnh tâm ?
Suối Yến dào dạt, mênh mông,
Con thuyền vô trạo, giữa dòng từ bi,
Lại cùng nhau sánh bước đi,
Tín tâm cầu nguyện.. cho gì mai sau ?.
Mồng Mười, Tháng Giêng-Canh Dần
Huyền Nhan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét