Trích tập thơ “Trăn trở”
Lặng im
“Gần chùa gọi Bụt bằng anh,
Thấy Bụt hiền lành, cõng Bụt đi chơi.”
Kỳ này hỗn độn mất rồi,
Táo Quân đến hẹn, lên Trời trình tâu.
Ông Trời căn vặn đôi câu,
Táo ta láu cá.. ngẩng đầu : Thưa Anh.
Ngọc Hoàng vốn tính hiền lành,
Gặp Táo đầu ngành, xáo trộn tôn ti
Thế mà Trời chẳng nói gì,
Hay là đã nhận « phong bì » : Nên im.
Tết về
Buồn - vui tết đến lắm lý do
Người tiêu một triệu vẫn đắn do
Kẻ chi trăm lần chưa muốn bỏ
Chênh lệch giàu nghèo là thế đó !
Kiêng
Năm mới nhắc lại chuyện KIÊNG
KIÊNG mọi việc xấu, gây phiền bấy nay.
Vẫn còn một khoản KIÊNG này
Phong bao, đút lót, KIÊNG “thày”.. bỏ qua.
Không gian
Không gian bao la, mênh mông quá
Của chung, có phần riêng :Tất cả
Hít thở khí lành, cuộc sống lên
Ô nhiễm môi trường-vất vả lạ
Bảo vệ không gian, việc mọi người
Nói, làm từ đầu, chẳng buông lơi
Người nhác, người chăm hậu họa đến
Tăng khổ làm chi nữa Ông ơi !
Lễ và Văn
“Tiên học lễ - Hậu học văn”
Lời khuyên.. lời dạy.. ngàn lần chẳng xưa
Chẳng biết có từ bao giờ
Lễ - Văn mai mốt.. mải lo mọi điều
Các yếu tố khác.. nhiều.. nhiều.
Làng mở
Trước kia dân ở thành làng
Bây giờ ở dọc hành lang sông, đường
Ruộng đọng nước, chẳng cần mương
Kệ trời.. miễn lợi đôi đường.. sao đâu ?
Làng dài ngoẵng, khối kẻ giàu.
Đau mắt
Tự dưng đau mắt , bực mình sao
Thời tiết, không khí, bị trộn nhào
Tốn tiền, tốn sức mà thêm bực
Chẳng biết chữa xong sẽ thế nào ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét