Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011

CHUYỆN TIẾU LÂM THỜI @

                                                                  
                                         CHUYỆN TIẾU LÂM THỜI @  
          Tay chồng tên Quan Văn Liêu, vốn bẻm mép, đã làm cán bộ tuyên huấn đến mấy khoá. Cô vợ tên Lỗi Thị Thời, ít học nên phải làm thủ thư nhà bảo tàng.
            Kể từ khi cô nàng sinh ra “con vịt giời” thứ hai, tay chồng thường hay “léng phéng”, cô gái nào nhẹ dạ, cả tin.. liền bị “dính đòn”. Vợ Liêu sinh nghi từ đó, đã quyết rình, nhưng chưa bắt được quả tang.
            Sáng đó, tay chồng thức dậy muộn, do chiều hôm trước đã “nộp thuế” không đúng chỗ, rượu say về khuya.. vợ lại đòi “nộp sưu” tiếp. Lúc đến nhiệm sở anh chàng bỏ quên điện thoại di động ở nhà.
            Tay chồng mới ra khỏi nhà được mươi phút thì nhạc chuông reo “Nắm tay này, nắm tay này, nắm tay này...”. Cô vợ đi làm muộn hơn, vội vơ chiếc điện thoại lên nghe.
            Cô nàng vừa : A lô – Phía đầu dây bên kia chẳng phân biệt tiếng ai, đã vội nói :
            - Anh à.. Đến nhà em đi.. Em chuẩn bị đủ rồi.. Giúp em ngay nhé... - Chả là em gái ruột của Liêu, nhờ xin cho con vào công chức.
            Thị Thời ba máu, sáu cơn, chửi ngay vào điện thoại :
            - Cha tổ con đĩ.. hẹn gặp nhau tại nhà để đi đực hả.. Rồi bà sẽ xé xác mày ra.. cho mà biết.
            Đầu dây bên kia nói : Ô ! Chị chửi em à.!
            - Bà sợ gì mày mà bà không chửi ?
            - Nhưng chị hiểu lầm rồi.. Em là Thanh, em gái của anh Liêu đây.
            - Chị không nhận ra tiếng em.. Thôi.. cho chị xin lỗi.
            Đúng là.. chửi.. nhanh như điện thoại di động./.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét