Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

HAI..BA :ZÔ ; HAI..BA :ZÔ !


                                               HAI..BA : ZÔ ; HAI.. BA : ZÔ !
          Sáng Mồng Bốn Canh Dần, cậu út  (em vợ tôi) sang chúc tết. Anh em vui vẻ đầu xuân hồi lâu, tôi dò ý cậu :
            - Năm nay hai bảy tuổi rồi.. công ăn việc làm đã ổn định.. liệu mà cưới “mảnh tình vắt vai”.. để bà còn vui chứ..
            - Em cũng định cuối năm nay.. sẽ thưa chuyện với mẹ và anh chị..
            - Thế là anh, chị mừng từ bây giờ.
            - Anh ạ.. Mẹ và chúng em rất quý tình cảm của anh chị.. Em coi anh như anh cả của em.. Em định đặt một vấn đề không vui, vào dịp đầu năm.. Không biết anh có giữ ý..?
            Vợ tôi, nhanh nhẹn xen vào :
            - Cậu biết tính anh.. chuyện buồn vui.. bàn để có lợi về lâu dài, thì cậu..cứ nói.. Anh chẳng phải là người khó tính đâu ?
            - Anh ạ ! Em làm việc ở xa.. thỉnh thoảng và.. dịp tết này mới về nghỉ vài ngày.. Anh, chị có biết chuyện anh Áp chồng chị Ba và anh Ham.. chồng chị Tư.. chứ ạ.. Anh xem có cách nào “kéo họ” ra khỏi thần chết và cảnh “chị Dậu”..?
            - Anh cũng mới nghe chị em nói hôm ông Táo báo cáo Thiên Đình..  định sau tết.. sẽ tổ chức buổi gặp mặt.. để tính chuyện đó.. mà chưa tìm ra “kế” gì hay.. Chắc cậu.. có “lập trình” ?
            - Em định thế này.. Vừa nãy, em rủ hai anh sang chúc tết anh chị, nhưng các anh ấy đang có khách.. bảo em cứ sang trước đi.. tiếp khách xong thế nào các anh cũng sang.. Anh nghĩ ra “kế” gì đó.. nói luôn cho các anh ấy rõ.. ngại gì đầu năm mới..
            - Liệu hai chú ấy có sang không ?.. sợ thoái thác với cậu rồi..!
            - Em quả quyết sẽ sang chúc tết anh, chị.. Họ vẫn “sợ vía” của anh mà..
            - Cái cậu này.. Thôi được để anh “nghĩ kế”..xem sao !
            Vợ tôi thấy thế “bày mưu” :
            - Mình nên nhân cơ hội này.. để sẵn chai rượu với lọ lạc rang.. như lần giúp cho chồng cô Thoán bên này đấy.. Anh giả vờ mượn hơi rượu.. nói rõ, thì hai chú ấy sẽ không trách được.
            - Hay.. hay.. đấy cậu xem.. chị cậu “sáng kiến” hơn anh, em mình.. Được rồi.. khi anh có cớ “nhập cuộc”.. sẽ nói thẳng.
            - Thôi em xin phép về.. kẻo hai anh ấy đến.. thấy em lại cho là “thằng ruột ngựa”.. nó thóc mách.. đưa đẩy gì đây.
            - Ừ.. cậu về cũng được.. đã thế.. đi vòng đường bao xóm ngoài.. sẽ không “chạm trán” hai chú ấy.
            - Vâng ! Chào anh, chị.. em về.
                                    *          *

            Vợ tôi mở tủ bếp, đem lên chai rượu thuốc với lọ lạc rang, để trên bàn. Tôi rót ra lưng chén nhỏ và đổ mấy hạt lạc vào chiếc đĩa tách.. sắp sẵn.
            Cũng khoảng mươi mười lăm phút sau, hai chú em rể mới bước vào nhà. Vừa có lời chúc năm mới xong, chàng Áp vốn láu táu, nói :
            - Anh Cả lại rượu lạc rang rồi.. từ từ thôi anh ạ .. nghiện rượu là hại gan lắm đấy.
            Tay Ham, chẳng ý tứ gì, đế thêm một câu :
- Hồi trong năm.. cách tết mấy tháng chứ đâu xa.. thằng Minh.. rồi thằng  Huân đã chầu âm phủ.. vì mắc bệnh gan rượu là gì ?
Vợ tôi giả đò.. bồi thêm :
- Chị nói mãi rồi.. mà anh các chú chưa bỏ được.. Uống ít thì uống chứ.. rượu thuốc thì rượu chứ.. biết đâu.. có khi cũng hại..
- Tôi tủm tỉm cười.. biết là “cá đã cắn câu”, thong thả nói như là người uống nhiều, đã bắt đầu “ngấm” :
- Rất cảm ơn hai chú.. và bà xã.. chúng mình là anh, em “bạn cọc chèo”.. thật lòng với nhau.. như thế là rất.. rất.. mừng.. đúng không ? Tôi sẽ cai dần uống rượu trước mỗi bữa ăn chiều.. giờ thực hiện hai ngày uống một lần.. và...
Cả hai chú em rể.. “tưởng bở”,  cùng nói :
- Có thương anh.. chúng em mới góp ý..
- Anh.. nhận ngay.. hứa rồi.. Bây giờ góp ý với hai chú.. các chú có giận.. không.. ?
 Tưởng tôi không biết gì về việc cờ bạc của Ham chú ta nói :
 - Trời ơi ! Đã là anh, em giúp nhau.. góp ý điều tốt.. mà lại giận anh.. là không phải đạo.. đúng không anh Áp. ?
Chàng Áp có vẻ “ậm ờ”.. bỗng buộc miệng, nói :
- Nhất trí.. nhất trí..
Tôi liền mở cuộc tấn công.. quên mất vai kịch đang đóng giả.. người say :
- Một lần nữa.. anh cám ơn hai chú.. và cả hai dì ở nhà nữa.. Cứ gọi là anh nghiện rượu đi.. nhưng kiểu nghiện của anh.. anh thiển nghĩ chỉ có lợi cho gia đình.. Vì rằng : Trước bữa ăn tối, anh chỉ uống cái chén mắt trâu này rượu thuốc.. với lạc rang, rồi ăn ba bát cơm ngon lành.. Dù có thức ăn, chưa bao giờ anh uống tới hai cái chén mắt trâu này rượu..
Cả hai chú em rể “buộc” phải công nhận :
- Anh chỉ uống rượu có thế.. thì say thế nào được.. chị Cả.
- Nhưng chị vẫn thấy ngại.. ngại.. thế nào ấy.. cứ để anh các chú nói.. tiếp xem nào ?
- Anh đã hứa rồi.. sau hôm nay, hai ngày mới một lần uống chén mắt trâu này rượu thuốc.. rồi.. mỗi tuần mới uống một lần.. Ban nãy, trước khi “tâm sự” anh đã giao hẹn.. sẽ góp ý với hai chú.. các chú đều không giận anh.. dù đầu năm mới.. đúng không ?
- Chúng em đã khẳng định rồi.. Anh đừng ngại.
- Trước hết anh tham gia với Áp.. Chú năm nay mới ngoài ba mươi.. Thế mà nghe mấy đứa cùng trang lứa nói là chú mày nghiện ma tuý.. Nghiện nó là chết đấy em ạ !. còn đưa gia đình vào cảnh nghèo hơn hiện nay nữa..
Rồi tôi lấn tới : - Từ hút đến chích.. sớm muộn chú mày sẽ bị nhiễm HIV.. rồi “ếch, nhái” gì nữa đấy.. và sẽ “chia tay” vợ con đúng vào lúc đang sung sức.. khi tuổi “nửa đời người”. Nếu chú nghe lời khuyên của anh.. hãy làm cái xích sắt, tự xiềng chân mình lại, để không “chung vai” cùng những đứa nghiện khác. Chú bảo dì ấy kiếm cho độ một thúng lá cây Cúc Đất.. sao vàng, hạ thổ, sắc đặc.. Khi chú “vào” cơn nghiện, phải cố uống hết bát thuốc.. “thuốc đắng giã tật” mà.. Cùng lắm sau ba tuần lễ là hết cơn nghiện.. Hãy chịu khổ, chịu khó, để tự cứu mình.. đừng trông mong vào vợ, con, người khác đổ tiền bạc cho chú mày “vi vu” chín tầng mây.. Riêng chuyện khôi phục kinh tế, anh chị sẽ cho dì Ba mượn mười triệu đồng.. một năm không lấy lãi.. chú nghe chưa.. nhất trí không ?
Áp chắc quá đột ngột, nhưng nói thật lòng :
- Em cũng nghe nói ở Phúc Thành, có một anh chữa nghiện ma tuý bằng cách này.. Thú thực, em chưa dám làm theo.. chỉ có ý định sẽ thôi dần dần.. nay anh góp ý chân tình, em hứa sang tuần tới sẽ thực hiện ngay.. Em sẽ quyết tâm cai nghiện, chứ để vợ con khổ mãi trong cảnh nghèo.. em còn mặt mũi nào nhìn cha, mẹ, nhạc mẫu.. rồi anh, chị nữa.. Anh yên tâm đi.. nếu em không tự cai nghiện được.. em sẽ tự tử cho vợ, con khỏi khổ..
- Ấy chết.. sao chú lại nghĩ quẩn thế.. tự tử còn ra cái thể thống gì nữa..
- Đấy là nói dại thế.. Em thề với anh chị và chú Ham.. sẽ quyết tâm cai nghiện kỳ được.
- Thế là anh mừng.. Mẹ nó thấy ý định cho chú Áp vay tiền để khôi phục kinh tế.. như vậy có được không ?
- Em đã bàn với dì Ba rồi anh ạ. Chú ấy cai nghiện được, em sẽ dồn dịch thêm, cho dì Ba mượn hẳn mười lăm triệu đồng, để đầu tư chăn nuôi mấy ngăn chuồng chú Tái cho mượn.. thủng thẳng mình xây dựng chuồng trại sau.
- Chị tính toán giúp em thế.. em cảm động quá..
- Hoan hô mình.. Bây giờ đến lượt anh góp ý với Ham.
Ham không để tôi kịp nói, thanh minh ngay :
- Anh ạ ! Em đoán được ý định anh nói với em rồi.. Em xin nhận khuyết điểm là đã trót lao vào chơi cờ bạc, mấy tháng qua cũng thua thiệt vài chục triệu đồng. Nhân việc anh góp ý cho anh Áp.. em cũng xin hứa từ nay trở đi không đàn đúm với “mấy thằng bóc lột lẫn nhau” nữa.. Em sẽ mua một chiếc điện thoại di động rẻ tiền, để vợ em quản chồng mỗi khi ra khỏi nhà.. nếu em tái phạm cờ bạc, thì anh Cả cứ việc.. nọc ra đánh cho một trận nhừ tử..
Câu nói của Ham làm cả ba chúng tôi cùng cười, vợ tôi phấn khởi, hứa luôn :
- Nếu chú mà tự sửa được, chị hứa sẽ cho dì Tư mượn mười lăm triệu đồng, như dì Ba, để phát triền kinh tế.. không tính lãi.. nếu tái phạm cờ bạc sẽ thu lãi ba phân một tháng..
- Em cảm ơn anh, chị nhiều.. và xin dơ cả hai tay .. hứa.
Để thưởng cho thành công của cuộc tâm sự, tôi bảo vợ mang ra mấy non bia, tự bật nắp và “tuyên bố” với hai chú “bạn cọc chèo” :
- Chúng ta ăn mừng thắng lợi của những lời hứa.. nào xin cùng đồng thanh : 
Hai.. ba.. : zô  ; ... hai.. ba.. : zô .. ;  hai .. ba.. : zô !








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét